Không phải tôi chưa bao giờ trải qua khoảng thời gian chỉ có một mình trong ngày lễ. Nhưng trải qua ngày lễ một mình ở nhà bố mẹ thì là lần đầu tiên. Có lẽ vì là lần đầu tiên nên từ mấy hôm trước bố cứ nhắc nhẩm đến ngày này, đúng vào ngày này tôi phải có mặt ở nhà không được đi đâu nữa. Tôi vâng dạ và đến đúng ngày như bố nói tôi trở về.
Bố đã đi điều dưỡng theo tiêu chuẩn dành cho cán bộ mỗi năm.
Mẹ đã về quê giỗ bà ngoại.
Tôi trải qua ngày nghỉ lễ đầu tiên, một mình tại gia đình mình.
Không như mọi lần, lần này tôi mang theo vài chiếc CD lẫn VCD cùng thêm dăm ba cuốn sách. Đều là những thứ bố không thích cả. Chính vì thế lúc trước mỗi lần về nhà tôi chỉ về không, không sách cũng không đĩa. Không phải bố không thích sách mà chỉ là ông không muốn tôi đọc nhiều. So với sách ông thích tôi vận động một môn thể thao nào đó hơn. Ông bảo, sách làm tôi mụ mẫm đầu óc, đồng thời không tốt cho sức khoẻ của tôi. Ông rất vui khi lần trước về nhà tôi khoe tôi đã chọn một môn thể thao nhẹ nhàng là cầu lông, thế nên sau khi tôi chán với môn thể thao đó tôi đã không bao giờ nhắc đến cầu lông trước mặt ông nữa. Tôi sợ nếu tôi nói tôi không còn chơi môn thể thao gì hẳn ông sẽ rất thất vọng.